Mình có đọc một số cuốn sách của Nhật và có 1 điểm chung đó là: Những cuốn sách đó đều viết về cái chết! Mở đầu series này là cuốn “Khu vườn mùa hạ” – tiểu thuyết nổi tiếng của nữ tác gia Nhật – Kazumi Yumoto. Đây là tiểu thuyết được đề cử “Giải thưởng văn học thiếu nhi Đức” vào năm 1996 và đã giành giải thưởng Boston Globe Horn Award vào năm 1997.
Khu vườn mùa hạ – Câu chuyện ám ảnh
Ban đầu mình mua cuốn “ Khu vườn mùa hạ” vì cái tên nghe thật tươi sáng, nhẹ nhàng. Đọc xong mới thấy nó ám ảnh vô cùng! Bởi mùa hạ ấy, có sự xuất hiện của cái chết.
Mở đầu cuốn tiểu thuyết là sự xuất hiện của 3 đứa trẻ – chúng ám ảnh bởi người chết, hồn ma sau cái chết của bà ngoại Yamashita. Vì thế, 3 đứa nhóc đã lên kế hoạch để theo dõi 1 ông cụ già sống ở ngôi nhà tồi tàn cuối phố để được tận mắt chứng kiến con người khi từ giã cõi đời sẽ ra sao. Chúng theo dõi ông chỉ vì chúng nghĩ ông đã chết hoặc sắp chết! Thậm chí những đứa trẻ ấy còn tỏ vẻ rất thất vọng khi biết ông cụ đó chẳng có dấu hiệu gì là sắp chết cả!
Kế hoạch của chúng ban đầu đã thất bại khi bị ông cụ phát hiện, tiếp theo mạch truyện là diễn biến nhẹ nhàng về cuộc sống hằng ngày của 3 đứa nhóc cùng cụ già, bình yên đi qua mùa hè ấy, cuộc sống thu gọn lại ở 1 ngôi nhà nhỏ, 1 góc vườn bé xinh và 4 con người – 2 thế hệ!
Kết thúc ám ảnh trong sự trưởng thành


Khu vườn mùa hạ và cái chết đầy ám ảnh
Kết thúc câu chuyện là khi mùa hạ đã đi qua, ông cụ ra đi mãi mãi. Đấy là lúc bọn trẻ hiểu được thế nào là cái chết – điều mà chúng luôn cố tìm hiểu từ khi bắt đầu theo dõi ông cụ. Và khi chứng kiến điều đó, chúng đã hiểu ra sự mất mát khi người thân ra đi ám ảnh như thế nào! Có lẽ, chúng không còn khao khát được chứng kiến điều đó thêm 1 lần nào nữa!
Hành trình chứng kiến cái chết của 3 đứa trẻ ấy cũng chính là hành trình trưởng thành mà mỗi người phải trải qua. Đi qua những mất mát, con người ta sẽ tự khắc lớn lên và biết cách thấu hiểu!
Khu vườn mùa hạ thật sự rất yên tĩnh, nhẹ nhàng và vô cùng sâu lắng, là mùa hạ trôi đi mang đậm vị Nhật Bản, chậm rãi vô cùng. Thế nhưng lại là nỗi ám ảnh khôn nguôi cho người đọc!
Cái chết – dưới mọi hình thức đều là sự kết thúc. Kết thúc với người chết đi – kết thúc nỗi đau – kết thúc một cuộc đời nhiều nặng nề và bế tắc. Cái chết – dưới mọi hình thức đều là sự mở đầu. Mở đầu với người ở lại – mở đầu của những đớn đau – mở đầu của những ám ảnh mà có lẽ cả 1 đời sau này vẫn chẳng thể quên!
Đọc và cảm nhận những gì bạn hiểu trong cuốn “Khu vườn mùa hạ” và chia sẻ cùng Blog Của Xu nhé!